Tâm thần phân liệt là một rối loạn tâm thần nghiêm trọng với sự tiến triển thầm lặng và xu hướng gia tăng trong cộng đồng. Bệnh có nhiều biểu hiện khác nhau, nếu không can thiệp sớm có thể dễ dàng tiến triển thành mạn tính, có thể làm thay đổi tính cách của người bệnh.
1. Tâm thần phân liệt là gì?
Đây là một bệnh tâm thần nghiêm trọng, đặc trưng bởi các triệu chứng loạn thần như ảo giác, hoang tưởng, rối loạn hành vi và ngôn ngữ, v.v. Bệnh nhân sẽ có những suy nghĩ sai lầm, không phù hợp, những người khác thì không. Giải thích cho bệnh nhân những gì là đúng và sai.
Do đó, bệnh nhân thường có những hành động lạ, lạ do hoang tưởng gây ra. Bệnh có xu hướng trẻ và trẻ, nhiều người có triệu chứng rất sớm nhưng không được phát hiện, cho đến khi bệnh nặng, để lại di chứng suốt đời.
Nguyên nhân vẫn chưa được biết, nhưng các nhà khoa học đã tìm thấy một số yếu tố làm tăng nguy cơ, bao gồm:
1.1. Yếu tố gia đình
Tâm thần phân liệt có xu hướng tái phát hoặc ở những người có gia đình thường mâu thuẫn hoặc không hạnh phúc.
1.2. Yếu tố di truyền
Theo thống kê, khoảng 1% dân số có nguy cơ mắc bệnh tâm thần phân liệt. Tuy nhiên, ở những người có tiền sử gia đình mắc bệnh, nguy cơ tăng lên 12%.
1.3. Yếu tố tâm lý
Căng thẳng tâm lý, mệt mỏi, căng thẳng quá mức hoặc chấn thương tâm lý cũng góp phần gây bệnh.
2. Các triệu chứng của bệnh nhân tâm thần phân liệt là gì?
Bệnh nhân tâm thần phân liệt có thể có những biểu hiện khác nhau, nhưng được đặc trưng bởi các triệu chứng hoang tưởng, rối loạn suy nghĩ, ảo giác,…
2.1. Triệu chứng hoang tưởng
Bệnh nhân có những suy nghĩ sai lầm, không phù hợp với thực tế, nhưng bản thân bệnh nhân cho rằng điều đó hoàn toàn đúng. Những người khác không thể giải thích nó cho bệnh nhân. Tùy thuộc vào nội dung của ảo tưởng, bệnh nhân cũng có một số phản ứng.
Những ảo tưởng phổ biến bao gồm:
Ảo tưởng về niềm tự hào
Bệnh nhân nghĩ rằng họ có thể làm những việc mà họ thực sự không thể làm.
Ví dụ: Bệnh nhân nghĩ rằng mình có thể du hành vào vũ trụ,…
Ảo tưởng về việc bản thân bị tổn hại
Bệnh nhân có suy nghĩ rằng người thân hoặc ai đó đang cố gắng làm hại hoặc đầu độc họ.
Hoang tưởng về việc bị chi phối
Bệnh nhân có suy nghĩ rằng một lực lượng vô hình đang kiểm soát suy nghĩ và hành động của họ. Lực lượng đó có thể là ma quỷ, tiên nữ hoặc vô hình.
2.2. Triệu chứng của chất gây ảo giác
Bệnh nhân nghe thấy âm thanh hoặc giọng nói trong tai hoặc trong đầu. Các triệu chứng thường khá tiêu cực như âm thanh chửi thề, đe dọa buộc tội, cười đùa,…
Bệnh nhân sẽ phản ứng khi gặp các triệu chứng ảo giác thính giác như: bịt tai, nổi giận, sợ hãi, ngồi cúi người,…
2.3. Triệu chứng rối loạn tư duy
Rối loạn suy nghĩ đôi khi làm cho lời nói của họ cực kỳ khó hiểu, hoặc bệnh nhân đang nói dừng lại đột ngột và sau đó có thể tiếp tục hoặc thay đổi chủ đề sau một thời gian. Các triệu chứng nghiêm trọng có thể khiến bệnh nhân nói không rõ ràng, bừa bãi và người nghe không thể hiểu được.
2.4. Triệu chứng không đặc hiệu
Các triệu chứng khác có thể xuất hiện ở bệnh nhân tâm thần phân liệt nhưng không đặc hiệu bao gồm:
Giảm biểu hiện tình cảm
Bệnh nhân có ít hoặc không có phản ứng cảm xúc với sự kiện vui hay buồn, không thể hiện nhiều cảm xúc. Trong một số trường hợp, bệnh nhân có phản ứng ngược lại, chẳng hạn như: Buồn khi gặp sự kiện vui hoặc vui khi có những điều buồn.
Mất ham muốn làm việc
Tình trạng này khiến bệnh nhân dần mất ý chí làm việc, nhưng không phải do lười biếng. Điều này khiến họ không tiếp tục thể hiện tốt trong công việc hay học tập, ảnh hưởng nghiêm trọng hơn đến cả những công việc cá nhân đơn giản như nấu ăn, giặt giũ, việc nhà,…
Nặng nhất là bệnh nhân không còn khả năng tự phục vụ như tắm rửa, vệ sinh cá nhân, ăn uống,…
Cách ly xã hội
Bệnh nhân tâm thần phân liệt không muốn tương tác với xã hội và thậm chí với các thành viên trong gia đình.
Không nhận thức được vấn đề của chính họ
Hầu hết bệnh nhân không biết họ bị bệnh, vì vậy họ sẽ phản ứng nếu họ được đưa đi điều trị hoặc tức giận với những người nghĩ rằng họ bị bệnh.
Với những triệu chứng này, khi bị bệnh, bệnh nhân thường tránh xa mọi người, ít nói chuyện, trở nên trầm ngâm, thường sợ hãi và lo lắng. Tuy nhiên, bệnh nhân thường không phát hiện bệnh, để bệnh tiến triển âm thầm và nguy hiểm.
3. Điều trị tâm thần phân liệt như thế nào?
Hiện nay, phương pháp điều trị hiệu quả được áp dụng là kết hợp giữa phục hồi chức năng tâm lý và sử dụng thuốc chống loạn thần, điều trị lâu dài.
3.1. Thuốc chống loạn thần
Thuốc chống loạn thần, giúp điều chỉnh hóa học não, cần sử dụng lâu dài để điều trị và ngăn ngừa tái phát. Những người bị tâm thần phân liệt có thể chỉ cần dùng thuốc chống loạn thần và điều trị ngoại trú với sự hỗ trợ của gia đình. Điều này giúp giảm gánh nặng cho các bệnh viện tâm thần, cũng giúp giảm bớt sự kỳ thị của xã hội.
Một số thuốc chống loạn thần:
– Thuốc cổ điển: Haloperidol, Aminazine,…
– Thuốc thế hệ mới: Olanzapine, Risperidone,…
Thuốc chống loạn thần thế hệ mới mang lại hiệu quả điều trị tốt hơn và ít tác dụng phụ hơn.
3.2. Phục hồi tâm lý
Các biện pháp phục hồi chức năng tâm lý thường được áp dụng cho người bệnh bao gồm:
– Phục hồi khả năng tiếp xúc với mọi người xung quanh, gia đình và xã hội của bệnh nhân.
– Giúp gia đình bệnh nhân hiểu rõ hơn về bệnh, ứng xử phù hợp và hỗ trợ, điều trị bệnh.
– Giúp người dân có cái nhìn đúng đắn về bệnh, có thể thông cảm và hỗ trợ giúp người bệnh điều trị hiệu quả hơn.
Phục hồi chức năng tâm lý cho người bệnh rất quan trọng, đôi khi là mắt xích quan trọng để loại bỏ các tác nhân gây bệnh, giúp người bệnh phục hồi hiệu quả, nhanh chóng hòa nhập với xã hội.
Có thể thấy, tâm thần phân liệt là căn bệnh nguy hiểm, không chỉ ảnh hưởng lớn đến tính mạng người bệnh mà còn ảnh hưởng đến mọi người xung quanh. Do đó, nếu người thân, bạn bè thấy bệnh nhân có dấu hiệu bệnh thì nên đưa bệnh nhân đến cơ sở y tế chuyên khoa để khám và điều trị sớm.